Dương Văn Bốn Dương Văn Bốn
9.9 10 592648 Designed by

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Tình yêu là gì ? tình yêu của bạn thế nào vui hay buồn ?

Có những câu chuyện buồn, có những câu chuyện vui, có những câu chuyện dài, có những câu chuyện ngắn, thế còn câu chuyện tình yêu thì sao trong khoảng nào ?

Dương Văn Bốn


Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo nơi đó có tất cả mọi cảm xúc sinh sống: Hạnh Phúc, Nỗi Buồn, Tri Thức và những cái khác, bao gồm cả Tình Yêu. Một ngày kia, các cảm xúc được thông báo rằng hòn đảo này sẽ chìm, vì vậy tất cả đều đóng thuyền và rời đi, ngoại trừ Tình Yêu.
Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giờ phút cuối cùng khi hòn đảo sắp chìm, Tình Yêu mới quyết định nhờ giúp đỡ.
Sự Giầu Có đang đi qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn. Tình Yêu nói: "Giàu Có ơi, có thể đưa tôi đi cùng với không?" Sự Giàu Có trả lời: "Không, tôi không thể. Trong thuyền có rất nhiều vàng và bạc, ở đây không có chỗ cho anh đâu."
Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù Hoa, người cũng đi qua trên một con thuyền rất đẹp: "Phù Hoa, hãy giúp tôi!". "Tôi không thể giúp anh, Tình Yêu ạ. Anh quá ẩm và có thể sẽ làm ẩm thuyền của tôi," Phù Hoa trả lời.
Nỗi Buồn đang ở gần đó, Tình Yêu hỏi: " Nỗi Buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu", "Ôi, Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình ..."
Bỗng nhiên có một tiếng gọi: "Lại đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi", đó là một người lớn tuổi. Quá vui mừng và sung sướng. Tình Yêu quên cả hỏi họ đang đi đâu. Khi đến một miền đất khô ráo, người lớn tuổi đó lại tiếp tục đi con đường của mình.
Tình Yêu hỏi Tri Thức, một người đứng tuổi khác:
- Ai đã vừa giúp cháu vậy ?
- Đó là Thời Gian - Tri Thức trả lời
- Thời Gian ư ? - Tình Yêu hỏi - Nhưng tại sao Thời Gian lại giúp cháu?
Tri Thức mỉm cười khôn ngoan và nói: "Bởi lẽ chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tình Yêu"
...
"Chỉ có thời gian mới hiểu được giá trị của tình yêu". Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cười hay rơi lệ cũng đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lại con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu.
Rất có thể một lúc nào đó ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư, không phải lúc nào Tình Yêu cũng là chốn thiên đường, thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là niềm may mắn của mỗi con người.
Hãy đợi, chỉ có thời gian mới hiểu được tình yêu."
Thân thương hai tiếng vợ mình
Thân thương hai tiếng VỢ MÌNH
Trăm năm bao nghĩa bao tình, ai ơi
Vợ là bạn đấy - BẠN ĐỜI
Cùng nhau xây đắp cơ ngơi cửa nhà,
Hằng ngày vợ là QUẢN GIA
Đi chơi, đi hội, vợ là TÌNH NHÂN
Khi nào lỡ bước sa chân,
Vợ như là MẸ ân cần chăm nom
Khi nào ốm yếu, gầy còm,
Vợ là BÁC SĨ sớm hôm hết lòng
Khi nào vất vả long đong,
Vợ như là CHỊ lau dòng lệ em.
Khi nao trong dạ đói mèm,
Vợ là EM GÁI dịu hiền cơm canh.
Trăm năm "chiến đấu" nhọc nhằn
Vợ là ĐỒNG ĐỘI cùng ăn, cùng làm
Khi nào gây gổ - vợ can,
Vợ là NHÂN CỐT TRONG BAN GIẢI HOÀ...
Mai sau trăng mật có già
Thì ai ơi, vợ - vẫn là - trăng non...
Dương Bốn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét