Hà Nội những ngày hè |
đi học có, đi phá vườn nhà người ta có, bạn ấy ấy cũng có,…
Đôi lúc nhớ lại cảm thấy vui biết bao nhiêu. Nếu chúng ta sống mà không có bạn bè thì buồn biết chừng nào. Tôi nhớ từng gương mặt của tụi yêu quái xóm tôi, suốt
ngày sau giờ học là tụm năm tụm bảy chơi đủ thứ trò. Mà tụi nó trông hồn nhiên lắm, mày mày tau tau suốt, hết chơi thân rồi giận dỗi những chuyện không đầu không đuôi, mai lại chơi tiếp tục…
đúng là con nít. Cái sân trước nhà ngoại tôi là nơi ghi dấu biết bao kỷ niệm,chiếu chiều là tụi con nít kể cả người lớn (có cả các cô dì của tụi con nít này) chơi nhảy vòng số 8, tiếng cười vang khắp cả xóm… Mười năm sau, những cô dì này giờ một nách hai, ba con mà khi nhớ lại vẫn cười khanh khách... tiếc. Còn lũ con nít ngày nào, giờ mỗi đứa mỗi phương, có đứa giờ đã là ông bố, bà mẹ trẻ rồi. Gặp lại tụi nó vẫn vậy, vẫn kiểu nói ấy, vẫn kiểu cười ấy... chỉ khác so với tôi là mỗi đứa đi đâu giờ cũng tay bồng vai quảy con.
hay quá
Trả lờiXóahạt điều mật ong